Nàng công chúa chiến binh vietsub tập cuối

Chị thấy anh cười cầu tài kề rề : tại còn quên một món nên sực nhớ. Bây giờ anh quần chị riết róng, chị mới hiểu sao đàn ông khoái hành vợ của mình. Hết. Nên sáng nào cũng rình nhìn. Chị hình dung như có thỏi sắt nguội rạch xé lung tung trong người chị. Anh nhớ láng máng hồi nhỏ nghe mấy bà kháo : chơi nhau phải bạo, phải đau mới đã. Chị thấy anh cười cầu tài kề rề : tại còn quên một món nên sực nhớ. Chị định hất tay con ra, nhưng chợt một nỗi lăn tăn nổi nhóm lên, chị đè chặn tay con lại để thấm cái mân mó của nó lịm vào lòng. Anh băm vằm chị thiếu điều như phang cây, bổ củi. Cậu vội nuốt ực ực để đè cơn khát muốn đang dâng ào ào giống đê vỡ trong người cậu. Buổi sáng gió hây hây, nắng còn rất nhạt, nhưng cả người chị gờn gợn lạnh. Cậu ước gì được hóa thành thằng nhỏ để ngậm mút và vò măn lên vú chị thì sướng biết bao. Chị thấy anh cười cầu tài kề rề : tại còn quên một món nên sực nhớ. Chị phải nắm lấy ót anh mà nhấn với hi vọng làm cho cơn nứng giảm từ từ, nào dè miệng anh được đẩy vô tận cùng sâu thẳm còn làm chị rối beng hơn canh hẹ nữa. Chị ấp chặt thằng nhỏ vô vú, ôm khư khư thành một điểm tựa thủ thế. Vậy mà cái đầu vú thằng bé măn cũng sưng vồng. Anh băm vằm chị thiếu điều như phang cây, bổ củi. Tự nhiên vạch vú ra cho nó bú. Chị thây kệ anh nói, tỳ tỳ ngủ cho lại sức. Bàn tay chuối mắn của anh vò cặp vú chị đau điếng và bóp bể mẹ hết cục sữa, vậy mà anh còn chưa ưng. Chị thây kệ anh nói, tỳ tỳ ngủ cho lại sức. Chị thở phào coi như thoát nạn, vậy mà anh chợt quay lại. Tía mày làm nó méo xẹo, giờ mày cắn nữa, má chịu sao nổi. Chị thản nhiên như không vì cho con bú là nhiệm vụ thiêng liêng nhất người mẹ nào chẳng làm. Cái thằng chưa chi đã có mòi dê dữ, chị phê phán : giống hịch thằng tía. Chị vụt mất đi, cậu xót xa như vừa tỉnh mộng. Cái áo chị mong manh, lại thêm thằng bé vò thúc đẩy liên chi hồ điệp, chỗ giữa các khoen nút kễnh lên, gió lọt vào miên man vờn vuốt lên cái vú. Chị nhăn mặt lại, anh nạt : mới bóp một chút mà nhăn, đú họ, hổng bóp mạnh thì nắc sao sướng. Giờ buổi sáng ngồi nhớ lại chị tảng thần. Chị nghĩ bụng : thằng cha ở dơ tổ, lồn dính ke đầy mà rúc như chuột rúc. Chị tả tơi như giàn mướp chịu giông, oằn oèo tựa miếng giẻ rách, bưng đít, bưng mông cốt khích anh ra phứt cho rồi. Giờ buổi sáng ngồi nhớ lại chị tảng thần. Chả mà quên cứt khô gì, quên chưa hửi lồn chị thì có. Chị định hất tay con ra, nhưng chợt một nỗi lăn tăn nổi nhóm lên, chị đè chặn tay con lại để thấm cái mân mó của nó lịm vào lòng. Chị bật tức cười. Đàn ông quá quắt, ở dơ hết chỗ nói. Vậy mà cái đầu vú thằng bé măn cũng sưng vồng. Chị thì vô tình mà cậu thì cố tâm, nhiều khi nhìn chị say sưa, đắm đuối. Cái dùi đâm òm òm muốn nát bét cửa mình chị mà anh cầm không cho ra phứt cái. Chị thì vô tình mà cậu thì cố tâm, nhiều khi nhìn chị say sưa, đắm đuối. Chính lúc đó cậu thấy chị rùng mình như bị lạnh, hoặc lúc lắc người như bị kiến cắn. Cậu nhìn theo tủm tỉm cười. Chị thả hồn mơ màng để mặc cho môi, tay và gió mơn trớn lên từng phân da vú chị. Chị biết cái kiểu tửng tửng của anh rồi. Đàn ông quá quắt, ở dơ hết chỗ nói. Chị phải nắm lấy ót anh mà nhấn với hi vọng làm cho cơn nứng giảm từ từ, nào dè miệng anh được đẩy vô tận cùng sâu thẳm còn làm chị rối beng hơn canh hẹ nữa. Chị líu quíu bước chưn sợ ai lỏn vô theo nên vấp tới vấp lui.