Nứng lồn quá nên nhờ con chồng địt mình

Nứng lồn quá nên nhờ con chồng địt mình

Nứng lồn quá nên nhờ con chồng địt mình

-Không được đâu! Càng lớn lên tôi càng căm thù dượng Tính, tôi chỉ biết một điều là cuộc đời tôi bị giao động mạnh bởi cuộc ly hôn của cha mẹ tôi, dù rằng dượng Tính đã đối xử với tôi thật tốt như một người cha ruột đối với con, nhưng không hiểu sao trong lòng tôi luôn luôn tỏ ra chống đối lại ông. Tôi tiếp tục bức tranh vẽ dở, nhưng tự nhiên nước mắt tôi trào ra, nóng hổi chảy suôi xuống mặt tôi. Má con…Má con bị tai nạn giao thông. Tôi cười :
-Không phải vậy nhưng hiện giờ tao không thích gặp bọn con trai. Tóc để dài, môi tô mọng đỏ, mắt đuợc trang diểm thật kỹ. Dượng nhìn tôi với ánh mắt buồn thảm. -Không được đâu! Mẹ tôi bị bệnh nên bà không thể có con được nữa, tôi nghĩ ông sẽ bỏ mẹ tôi để kiếm con nối dõi, nhưng không, trái lại ông luôn luôn quấn quýt bên mẹ tôi để an ủi và tận tình lo lắng cho chúng tôi. -Dượng ra phố mua đồ con có muốn đi theo để xem mua gì ăn không? Má tôi lấy tay làm dấu ngăn tôi lại :

-Liên, vậy đủ rồi. Con cám ơn dượng. Mắt ông thoáng buồn :

-OK ! Con không muốn mang dòng họ của ổng ! -Bởi ông luôn săn sóc đến chúng mình, ông không bao giờ đánh đập má, không bao giờ đánh con. Dượng là ba ghẻ của con, nhưng dượng là người duy nhất còn lại của gia đình con…
-Không đúng ! Người tôi lạnh di , tôi run lên trong khi tiếng dượng Tính như gào lên:
-Không…Trời ơi! Tôi tiếp tục bức tranh vẽ dở, nhưng tự nhiên nước mắt tôi trào ra, nóng hổi chảy suôi xuống mặt tôi. Tôi chỉ nghĩ là má tôi không muốn cho tôi gặp lại ba tôi thôi. -Không đúng vậy! Vậy tới nghe ! -Lẹ lên con…Chúng ta phải tới bệnh viện gấp! Tôi thật xúc động không nói được gì. – Ông là Trần Tính? -Lẹ lên con…Chúng ta phải tới bệnh viện gấp! -Tao cũng muốn đeo một cái lâu dài cơ ! Dượng là ba ghẻ của con, nhưng dượng là người duy nhất còn lại của gia đình con…
-Không đúng ! Rồi cũng kể từ đó tôi không có dịp nhìn thấy ba tôi nữa. Một bữa sau khi tan học Lan nói với tôi:

-Nghe này Liên, tối nay mình đi du hí nhéTao nghĩ mày cũng nên tới đó coi cho biết. Ở trường tôi mất đi nhiều bạn bè do thái độ lạnh lùng của tôi. Vị bác sĩ nói thêm. Tôi đứng chết lặng trong khi má tôi thì tỏ ra xúc động mạnh bà như muốn tìm lời gì đó dể xin lỗi tôi nhưng tôi đã chạy vội về phòng. Má nghĩ sao chuyện này? -Đúng, vậy tụi mình đi. Má tôi thường đón tôi tại trường học. Dượng quên rồi sao? Hơn nữa dượng còn trẻ hơn má đến cả 10 tuổi lận! Nhưng điều đó đâu có gì liên quan dến chuyện này. Bà mất nhiều máu quá! Má tôi lấy tay làm dấu ngăn tôi lại :

-Liên, vậy đủ rồi. Dượng chỉ lớn hơn má có 6 tuổi thôi! Tôi vẫn còn cảm thấy tức giận về sự có mặt của ông trong cuộc sống của tôi, khi tôi nghĩ chính ông là đầu mối phá vỡ tình thương của má tôi đối với tôi. Ông ấy không phải là cha con ! Chẳng lẽ cuộc sống của tơi cứ tiếp diễn như vậy sao? Tôi nghĩ có lẽ cuộc sống của tôi sẽ tái diễn như vậy suốt quãng đời học sinh trung học của tôi. Dượng và tôi ít nói chuyện với nhau. -Tôi sợ bà Phan (tên của má tôi) khó qua khỏi! Một buổi chiều nọ nhằm ngày nghỉ hàng tuần của dượng Tính, ông lên phòng tôi, nhiều tháng nay rồi ông không lên phòng tôi, lúc đó tôi đang mải mê vẽ, ông gõ nhẹ vào cửa, tôi ngước mắt lên nhìn về phiá cửa nhưng không trả lời.

Diễn Viên: Kanna Fuji

Phim Liên Quan