Vạch bướm em cấp dưới ngây thơ ra chơi

Nó sang tiệm tạp hóa bên mua một chai rượu nho và khoảng 30 cây đèn cầy nhỏ. Ra gian trước lầu, dưới ánh sáng trắng bạch rực rỡ của ngọn đèn neon gắn giữa trần nhà, nó chợt trông thấy cô Lan thật tươi tắn và dễ thương trong bộ đồ bộ may bằng vải trắng chấm bông tím đang ngồi chải tóc nơi bàn làm việc. Khoảng 5 phút sau, cô Lan đi từ trong trường ra, tươi cười ngồi lên yên sau xe Lợi. Cô Lan đã tắm xong và đi lên lầu, còn Lợi đi tắt hết đèn các phòng ở dưới tầng trệt mới lên sau. Những kỷ niệm tuổi thơ sáu năm về trước cứ hiện dần, hiện dần trong ký ức khi Lợi được chị Hai Hảo nói cho biết là có cô Lan- cô giáo dạy lớp 5 của nó hồi trước đến thuê nhà ở trọ và lập tức, ký ức trỗi dậy thành những niềm hân hoan vô bờ vô bến. Trước kia, còn đi học tại trường Tiểu học Nam Tỉnh lỵ, mỗi lần cô Lan lên lớp, dĩ nhiên là vào những lúc ấy, Lợi vẫn thường nhìn thấy bộ ngực cô bằng cặp mắt vô tình và bình thường ; ấy vậy mà giờ đây, sau 6 năm trời xa cách, nó lại điềm nhiên thưởng thức bộ ngực ấy của cô giáo nó ngày xưa.